PHƯỢNG ƠI

PHƯỢNG ƠI

Ánh chiều nghiêng nghiêng tà áo trắng
Sắc trời đỏ thắm một màu hoa
Còn đâu khoảnh khắc ngày xưa ấy
Những buổi tan trường ta với ta

Phượng ơi màu hoa da diết thế
Gợi lại trong ta một khoảng trời
Đâu đó một thời ta quên lãng
Khẽ gọi âm thầm mùa hạ ơi


Chạnh lòng chợt nhớ thời áo trắng
Hạ đến rồi sao? Mùa hạ ơi
Có còn đâu nữa ngày thơ ấy
Ghế đá hàng cây cũng rêu mờ

Ai đi, ai ở, ai còn nhớ
U hoài xao xuyến buổi ban sơ
Để xác phượng buồn rơi lả tả
Nhuộm đỏ sân trường ta với ta.....

TB: Các bạn ơi, hè lại đến rùi, đã tự bao giờ mình không còn cái cảm giác của những ngày hè nhỉ? Ôi, sao mà nhớ thế, nhìn phượng hồng nở thắm mà ta bỗng giật mình: "Hè đến rồi sao?"

Nhận xét