Chè sen nhãn

Có những món chè, quanh năm ngày tháng, lúc nào muốn ăn cũng có thể mua hoặc nấu được như đỗ đen, đỗ xanh, nhưng có những món chỉ xuất hiện vào một thời điểm.

Thường vào tháng 7 âm, sen đang nở tưng bừng, hạt sen tươi bán đều đặn hàng sáng. Và cũng là vào mùa nhãn, chưa có nhãn lồng, nhưng nhãn cùi cũng đã dày và thơm lắm. Món chè này nấu toàn bằng thứ tươi ngon đúng mùa nên cả năm mới có dịp này là được thưởng thức. Cũng chính vì tính thời điểm ấy, nên mùa hè qua đi, nỗi nhớ về món chè sen thơm mát này lại càng dai dẳng.

Món này ăn lạnh rất ngon.

Sen tươi mua về, luộc qua cho khỏi chát và đỏ nước. Sen chín, bắc ra để nguội. Nhãn cùi tách thật khéo, làm sao lấy được hạt ra mà phía đầu quả không bị nát, nhét thay vào đó là một hạt sen. Nước sen cho thêm đường, đun sôi lại và để nguội. Khi nước đã nguội hẳn cho nhãn bao sen vào, cất vào tủ lạnh. Món này ăn lạnh rất ngon.

Hà Nội cổ thì thường nấu chè sen với long nhãn, tức là nhãn khô. Sen nấu vừa chín, bắc ra, thả một vài nắm long nhãn vào. Long nhãn nở trong nước nóng, rất thơm, ăn hơi dai dai. Tuy nhiên, ăn nhãn tươi có cái thú riêng. Cùi nhãn vẫn dày, giòn, mát và sen thì rất bùi. Khi nấu, nhớ đừng cho vani hay dầu chuối, sẽ làm mất hẳn vẻ thơm chân chất, thoang thoảng của sen và nhãn vào mùa.

Món này không thấy ngoài hàng bán, thường chỉ là các bà, các mẹ tự nấu ở nhà. Và nhiều món ăn ngon, có khi là vì kỷ niệm nhiều hơn là cảm thụ của vị giác, khứu giác. Nghe đến món "chè sen nhãn mẹ hay nấu" thấy đã ngàn ngạt tình thương chăm chút của gia đình.